Chia sẻ – HÀNH TRÌNH ĐẾN GERMANY

Hallo Leuten!!!
Chào các bạn, mình là Diệp. Hiện mình đã làm Aupair ở Đức được hơn 3 tháng. Hôm nay mình xin chia sẻ câu chuyện của mình- hành trình đến đất nước Đức như một chuyến thám hiểm, dưới con mắt của một Aupair nhé. Những bạn đang tìm hiểu chương trình này chắc hẳn đều biết đây là chương trình Giao lưu văn hóa rất hay và nhiều lợi ích, nó chính là bước đệm hoàn hảo cho ước mơ đặt chân đến đất nước Đức.
Mình biết đến trung tâm DWN qua người quen và khi biết các chị trước đây đều đã từng là Aupair thì mình hoàn toàn tin tưởng vào kinh nghiệm của các chị. Mình bắt đầu làm hồ sơ từ tháng 9 và cũng từ đó mình và các chị lao vào công cuộc tìm Gastfamilie. Tìm qua trung tâm và qua Internet, đủ mọi phương tiện. Các chị rất nhiệt tình khi hướng dẫn mình liên hệ và nói chuyện với Gast, có những hôm 2,3h sáng cũng dựng dậy cả vì Gast gửi Kontakt qua. Mình cũng nói chuyện với khá nhiều gđ nhưng chưa tìm đc gđ nào ưng ý. Mãi đến gần ngày phỏng vấn mà còn chưa tìm được Gast. Đến phút chót tuần cuối cùng thì mình cũng tìm được Gast và chốt được hợp đồng. Hợp đồng của mình được fax qua ngay ngày trước ngày phỏng vấn. THÒNG TIM TẬP 1^^. Khúc này quan trọng là phải giữ được thần thái nhé các bạn, đừng hoảng loạn làm gì, cứ bình tĩnh vì chuyện gì cũng có cách giải quyết và biết đâu may mắn đến phút chót thì sao. Cũng nhờ vậy mà mình tìm đc nhà Gast bây giờ cực kì thỏa mãn luôn. Ngày phỏng vấn các chị giúp mình soạn hồ sơ rồi dặn dò đủ cả, đặc biệt cứ bình tĩnh chứ đừng rối. Lần đầu pv cũng run lắm nhưng cũng cố bình tĩnh và làm theo các typ được luyện tập trước đó nên cũng suôn sẻ. Giờ là đến THÒNG TIM TẬP 2 khi ngồi nhà đợi visa. Ngày đi lấy visa chị Hà chở mình lên ĐSQ để tận tay hộ tống em nó về. Cho đến khi nhận đc visa cầm trên tay thì mới nhẹ nhõm cả người. 2 chị em ôm nhau sung sướng trước cửa ĐSQ luôn. Rồi ngày bay cũng đến, mình đi ra sân bay Nội Bài với gđ. Vì cấn thời gian nên các chị ko ra tiễn được nhưng vẫn ở nhà theo dõi lộ trình bay của mình và support ngay khi mình cần. KHÚC NÀY LÀ THÒNG TIM TẬP 3!!!!!!!!! Lộ trình bay của mình là transit 2 lần ở Quảng Châu và Amsterdam. Cũng lần đầu đi bay 1 mình nhưng vẫn hăm hở ko chút lo sợ vì lúc đó mang theo tâm thế là sắp được đến với thế giới mới. Chuyện vẫn ổn qua sân bay Quảng Châu cho đến sân bay Amsterdam. Làm thủ tục quá cảnh xong thì thấy số hiệu chuyến bay của mình từ Hà Lan qua Đức bị hủy. OMG @@. Tôi là ai và đây là đâu? @@ 5p đứng ngu mặt để xác định tình hình. Đoạn này mình vẫn bình tĩnh ngồi xuống kết nối wifi sân bay, yên tâm là mấy chỗ công cộng như sân bay, nhà ga thì đều có wifi miễn phí. Chuyện gì thì cũng cứ có Internet trước cho chắc cái đã. Mình nhắn về cho gđ ở VN và Gastfamilie và nói sơ qua tình hình, cũng ko làm loạn lên sợ ba mẹ lại lo. Vừa có wifi thì có tin nhắn của mấy chị báo là chuyến bay của mình bị hủy từ đây. Hóa ra các chị ở nhà theo dõi và biết trước tình hình rồi nên nhắn liền, nói là đừng có hoảng. Mình cũng méo hiểu sao lúc đó mình cũng ko hoảng chút nào luôn. Siêu nhân thật  Vì mình nghĩ có 2 lí do: Thứ nhất là đã qua được đến đây rồi thì kiểu gì chẳng có cách để qua được Đức. Thứ 2 là vấn đề hủy chuyến bay là vấn đề của hãng bay, thế thì cứ tìm hãng mà ăn vạ thôi 

????

))) Khoan, dừng 1p ngó nghiêng tí nhé. Lúc mình bay qua là trước Noel 2 tuần nên không khí Giang sinh ngập tràn, phải nói lần đầu tiên trong đời được thấy cái sân bay vừa TO vừa HỊN vừa ĐẸP long lanh như vậy luôn á, đèn đuốc rực rỡ cực kì, nhìn đâu cũng há hốc miệng ra. Nói chung như lạc vào Wonderland vậy đó. Hết 1p, quay lại vấn đề rắc rối trước mắt. Các chị cũng nhắn tin nói mình giữ máy để cập nhập tình hình thường xuyên và bảo tìm quầy vé của hãng để xin đổi vé. Bây h là lúc phát huy sự linh hoạt của các bạn nè. Mình đi hỏi bảo vệ là quầy vé nó nằm ở đâu. Bảo vệ chỉ nó ở sảnh 2 mà mình thì đang ở sảnh 1, đi mãi cũng tìm đc vì sân bay nó to quá. Tìm đc quầy vé xong thì thật sự sốc vì hãng này ngày đó hủy rất nhiều chuyến bay vì thời tiết xấu, 1 hàng dài người xếp hàng khiếu nại. Phê thật sự. Mà mình tiếng Đức còn cùi, người ta lại nói tiếng Anh nữa, mỗi mình lại là đứa châu Á duy nhất… Nói đến đây chắc các bạn hiểu quãng đường tới Đức của mình nó gian nan lắm rồi đúng không. Chưa đâu nhé ^^ Đến lượt mình thì mình nói lẫn loạn hết cả lên cả tiếng Anh cả tiếng Đức và vẫn ko hiểu mình đã trình bày cái khỉ gì nữa. May bà dịch vụ hiểu là mình muốn sang Đức ngay trong ngày hôm nay. Bà ấy nói đổi vé sang ngày mai nhưng mình ko chịu vì vật vờ thêm 24 tiếng ở sân bay nữa chắc chết. Cuối cùng chỉ còn nước đi tàu. Mình hỏi cẩn thận là đổi vé tàu ở đâu và có phải thanh toán tiền vé không, hành lí kí gửi như thế nào. Bà ấy nói hãng mbay sẽ trả tiền tàu và về đến Đức gọi cho hotline của hãng để nhận thông tin hành lí kí gửi sẽ về sau. Mình quyết định đi tàu, xuống ngay dưới sân ga để đổi vé tàu. Nhìn cái lộ trình tàu về đến Đức 6 tiếng và chuyển tàu 3 lần, mỗi lần chuyển tàu chỉ có 2-3p thì hết hồn. Nhưng thôi liều luôn:))))))))))))) Cảm giác lần đầu tiên đi tàu nhanh xuyên biên giới, trời có tuyết nữa,…Vô vàn thứ mới mẻ với con bé nhưng lúc đó là mệt đờ ra rồi. Chuyển tàu suýt bị hớ 3 lần nhưng may số hiệu tàu, thời gian, số hiệu đường ray và ga chuyển nó in rõ ràng cho mình nên cứ theo đó mà chuyển thôi. Mình nhắn tin cho Gast và nói rõ lộ trình đến Đức nên Gast sẽ đón mình ở ga cuối. Hành trình 6 tiếng kết thúc và mừng lắm khi cả nhà Gast ra ga tàu đón mình. Gast cũng rất nett khi mình về đến nhà đã giúp mình gọi điện liên hệ để hỏi hành lí kí gửi, 2 ngày sau nó mới về đến Đức và khi nó về Gast đã lên tận sân bay lấy hành lí về cho mình. Quả thực hành trình của mình nó xảy ra nhiều chuyện ngoài sức tưởng tượng của mình nhưng thực sự may mắn khi các chị DWN vẫn đồng hành và giúp đỡ mình. Đến bây giờ các chị vẫn theo dõi và quan tâm tới cuộc sống của mình với Gast. Gia đình Gast mình cũng rất tốt và đến bây giờ cuộc sống của mình rất ổn. Gast giúp đỡ mình rất nhiều trong việc hòa nhập văn hóa và cải thiện tiếng Đức. Phải nói là 2 ngày đầu tiên mình bị sốc thời tiết sốc nhiệt độ sốc ngôn ngữ, cứ đơ đơ ko nghe ra cái gì. Cũng may Gast hiểu nên nói chuyện chậm cho mình quen dần. Sang đến nơi cũng gần Noel nên Gast chở đi chơi xung quanh thành phố và giới thiệu rất nhiều. Biết mình vừa sang chắc chắn sẽ nhớ nhà nên Gast tâm sự và hay hỏi han lắm, ngay ngày hôm sau Gast đưa mình đi làm thẻ ngân hàng xong đưa mình vào quán ăn Việt Nam và đãi mình cơm sườn luôn. Cảm động lắm luôn í ^^ Bé con cũng rất dễ thương. Thời gian đầu chỉ cần siêng tiếp xúc với nó một tí là dễ làm thân ngay í mà. Cuối tuần mình cũng thường hay nấu ăn các món Việt Nam hoặc món Á cho cả nhà ăn. Thời gian cuối tuần là thời gian mình thích nhất vì cả nhà sẽ ở nhà ăn cơm rồi nói chuyện cùng nhau, tối thì “nhậu” cùng nhau. Haha, nói là nhậu chứ thực ra cùng nhau nhâm nhi rượu vang rồi tán gẫu trên trời dưới đất. Từ đó mình mở mang kiến thức nhiều hơn, hiểu về mọi người trong gia đình hơn. Bây giờ mình có gì khó khăn cần giúp đỡ hay có khúc mắc gì cũng có thể thoải mái tâm sự với Gast. Họ như gia đình thứ 2 của mình vậy. Chỉ cần các bạn chân thành với gđ Gast và thường xuyên tiếp xúc với họ thì mối quan hệ sẽ cải thiện một cách tốt nhất.